Trì Vũ cười khẽ, xoay người nói: “Đi thôi, về nhà. Lát nữa anh năm tỉnh dậy mà không thấy tôi chắc chắn sẽ đoán được tôi lừa anh ấy để đi lén, kiểu gì cũng lải nhải điếc tai mất.”
Vân Y đuổi theo sau, ai oán nói: “Cô quá chiều cậu ta rồi, thằng nhóc đó bây giờ coi trời bằng vung lắm.”
“Chỉ bảo anh mặc nữ trang thôi mà? Sao lại thành coi trời bằng vung rồi?”
“Tôi nói phải là phải.”
“Ừ ừ ừ.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây