Đặng Kỳ Chí bất đắc dĩ, ông ta cũng không tiện ném danh thiếp của người ta về: “Được rồi, vậy tôi nhận.”
Nhận thì nhận, ông ta cũng không có ý định bắt bọn họ đền tiền.
Ông ta nhét đại danh thiếp vào túi, xoay người rời đi.
Trì Nhạc tiến lại gần Trì Vũ: “Gần đây chú ấy gặp xui à?”
“Ừ.” Trì Vũ gật đầu, nhìn Chu Nguyên đang say mèm: “Tích đức cho đại sư một chút, tiện thể để ông ấy nhớ lâu một chút, dù vui đến đâu cũng không thể uống thành ra thế này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây