Lâm Trác lui về đằng sau Chu Nguyên, mà Chu Nguyên cũng nể mặt La Văn Thành, nói: “Chuyện của Trì Vũ, chúng tôi cũng không phải cố ý muốn giấu. Con nhóc đó rất lười, nếu cho con bé cái giường, con bé có thể nằm xuống mọi lúc mọi nơi, thật sự không ra thể thống gì. Hơn nữa con bé cũng không muốn tham gia đại hội huyền môn. Mà tôi nghĩ, nếu tin tức một thiên tài không tham gia đại hội mà truyền ra ngoài, chẳng phải người bên ngoài sẽ nói Giang Thành chúng tôi ra vẻ sao?”
“Hơn nữa mọi người cũng biết, sư phụ của con nhóc đó rất giỏi. Chúng tôi cũng không dám quản lý con nhóc đó, kể chuyện này ra mất mặt biết là bao?”
Chu Nguyên làm bộ chúng tôi cũng không có cách nào khác: “Một thiên tài không chịu quản lý, còn không thể mang vinh dự về cho Giang Thành, kể ra mất mặt biết là bao. Mọi người cũng hiểu lý do Giang Thành chúng tôi không nói phải không?”
La Văn Thành nhìn Chu Nguyên, ít nhiều lý do này cũng có hơi thái quá, nhưng tốt xấu gì Chu Nguyên cũng cho một lý do, bên này ông ấy cũng dễ ăn nói.
“Được rồi, nếu hiểu lầm đã được xóa bỏ, nói xem chuyện đêm rốt cuộc là sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây