“Từ đầu đến cuối đều là mẹ, mẹ coi ánh mắt của người khác quan trọng hơn con, dăm ba câu của người khác quan trọng hơn con, quan trọng hơn cả vui buồn của con gái mẹ!”
Bốp!
Giản Niên Niên che mặt, kinh ngạc nhìn mẹ mình, nước mắt giàn giụa, mím chặt môi, rõ ràng uất ức muốn chết, nhưng lại không nói gì.
“Giang Lăng” tức giận: “Cánh con cứng rồi nhỉ, dám nói chuyện với mẹ như vậy? Mẹ làm những điều này chẳng lẽ hoàn toàn vì bản thân mẹ sao? Chẳng phải mẹ cũng là vì tương lai của con sao?”
“Con không thông cảm cho mẹ thì thôi, con lại còn oán trách mẹ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây