Lệ Nương đi tới bên cạnh cô ấy, xoa xoa đầu của cô ấy, mỉm cười dịu dàng nói: “Đã nói rồi, đây không phải vấn đề của em. Dù hôm nay em không hỏi, sắp tới chị cũng định kể cho mọi người nghe chân tướng sự việc.”
“Vì sao ạ?” Linh Huyên không hiểu.
Lệ Nương thở dài, không biết nên giải thích như thế nào.
Trì Nhạc đứng dậy, nói: “Bởi vì chị của các cô muốn cho các cô những điều tốt nhất.”
Mọi người nhìn về phía cậu ta, trong ánh mắt Trì Nhạc nhìn bọn họ có mang theo sự thương xót: “Những người ở tháp Khí Anh như các cô khát khao có một gia đình, một nơi có thể thật lòng chấp nhận các cô. Dưới chấp niệm mãnh liệt của các cô, tháp Khí Anh đã cho các cô gia đình này.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây