“Không phải chúng ta xuyên không rồi đấy chứ?” Trì Nhạc nhìn mấy người phụ nữ, quần áo bọn họ đang mặc là kiểu dáng rất lâu về trước rồi.
Lâm Hạo Vũ nói: “Nhưng bọn họ không hề có bóng!”
Lâm Hạo Vũ nói xong còn quay đầu lại nhìn cái bóng của mình, xác định bóng mình vẫn còn, thở phào nhẹ nhõm.
Phó Văn suy ngẫm một lúc, đi tới trước mặt một người phụ nữ đang ở ven đường: “Xin chào, cho hỏi đây là đâu?”
Người phụ nữ nhìn thấy Phó Văn thì hơi sợ hãi: “Đây là thôn Nam Viễn, anh là yêu quái à?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây