Quỷ nhỏ còn rất nhỏ, không biết nói, thậm chí còn chưa kịp liếc nhìn thế giới này, đã bị bố ruột biến thành quỷ nhỏ nuôi bên người. Nó còn không biết mẹ ruột của mình, chỉ nhận hai bố con nhà họ Hứa là người thân, nó chỉ biết những người trước mặt này là người tổn thương người thân của nó.
Quỷ nhỏ nhe răng trợn mắt với bọn họ, biểu cảm rất hung ác.
Trần Ngữ Ninh nhìn thấy nó như vậy, nước mắt không kiềm được rơi xuống.
Trì Vũ nhìn cô ta, thở dài: “Bây giờ nó không biết cô, cũng không phân biệt được đúng sai, đợi bức tranh trở về giải khế ước, tốt nhất vẫn nên tiễn nó xuống địa phủ, uống một chén canh Mạnh Bà, quên đi những chuyện đã xảy ở kiếp này.”
“Tôi biết, chỉ là tôi không kiểm soát được bản thân.” Trần Ngữ Ninh khóc nói: “Là tôi không bảo vệ tốt thằng bé, là tôi hại thằng bé. Nếu tôi không nhìn sai người, thằng bé sẽ không thành ra như vậy. Thằng bé sẽ được đầu thai yên ổn, có gia đình hạnh phúc, có bố mẹ yêu thương thằng bé, là tôi không tốt.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây