Gió thổi lay động cành cây, phát ra tiếng xào xạc, Trì Nhạc không nghe rõ lời cô, cậu ta quay đầu nhìn cô: “Em vừa nói gì?”
Trì Vũ nhìn trời, im lặng rất lâu, lâu đến nỗi Trì Nhạc tưởng mình nghe nhầm.
“Anh năm, sư môn chúng ta từng có một thiên tài.” Trì Vũ đột nhiên nói.
Trì Nhạc sững sờ: “Thiên tài? Thiên tài kiểu gì?”
Trì Vũ suy nghĩ một chút, dường như đang tìm từ để miêu tả: “Một thiên tài cực kỳ lợi hại.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây