Trì Vũ cười lắc đầu: “Không sao cả, ông ta càng để ý Tiểu Bạch hơn, em bên này sẽ bớt nguy hiểm đi một chút, hơn em chính là muốn để ông ta ra tay, ngược lại em muốn nhìn một chút, rốt cuộc làm thế nào ông ta làm được mấy chuyện đó.”
Việc này đã chậm trễ mấy ngày, sự kiên nhẫn của cô cũng sắp hao hết, cô đã gấp không chờ nổi mời người vào chum rồi.
Ngô Thủ Nhân về đến nhà không nói hai lời đã vào thư phòng, vợ Ngô Hoành nhìn bố chồng đêm nay có hơi kỳ quái, đi đến bên cạnh Ngô Hoành, nhỏ giọng nói: “Anh không cảm thấy đêm nay bố rất kỳ quái sao?”
Ngô Hoành tùy ý hỏi: “Kỳ quái chỗ nào?”
“Chính là... Em cứ cảm thấy dường như bố rất bức thiết muốn để hai đứa bé đó dọn tới thôn mình.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây