Trì Vũ đơn giản không để cô ấy đi nữa, để cô ấy ở lại trong phòng nghỉ ngơi, dù sao tiệm cơm bọn họ hẹn cũng cách không xa.
Ra khỏi cửa khách sạn, Phó Văn có hơi lo lắng: “Nếu chỉ có chúng ta, thôn trưởng có thể sẽ nảy sinh nghi ngờ không?”
“Ai nói chỉ có chúng ta?” Trì Vũ nâng cằm, ý bảo mọi người nhìn về phía trước.
Mọi người nhìn qua đó, chỉ thấy Giả Bình đã an ổn đứng bên ven đường, thậm chí trên mặt cô ấy còn được trang điểm tỉ mỉ, chỉ là sắc mặt lại xấu muốn chết.
Giả Bình bày gương mặt nhăn nhó đi tới, cắn răng nói: “Tôi nói cho cô, lần sau nếu cô lại nói mấy chuyện lung tung rối loạn này cho Dung Dung, tôi liều mạng với cô đấy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây