Cô dựa vào cột, lơ mơ buồn ngủ, mặc kệ, ngày mai nhất định phải ngủ nướng!
“Tại sao em lại ở đây?” Lâm Trác vừa lên đến đỉnh núi đã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc đang ngồi ngủ gật ở đó.
Ông ấy nhìn xuống chân núi, ông ấy rời đi đã dùng linh phù trực tiếp lên đây, sao cô còn nhanh hơn ông ấy?
Trì Vũ nghe thấy tiếng động, từ từ mở mắt ra thì nhìn thấy ông ấy, cô khẽ mỉm cười, vỗ nhẹ vào chiếc ghế trống bên cạnh: “Đại sư Lâm muốn cùng ngắm bình minh không?”
Lâm Trác đi tới, cau mày: “Em dùng thủ đoạn gì để lên đây? Dù là thủ đoạn gì, bây giờ cũng xuống đi, chạy từ chân núi lên!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây