Chu Nguyên nhìn Phó Văn đang thở đều đều, mí mắt khẽ run, rồi lại nhìn Trì Vũ đang giả bộ ngơ ngác, suy nghĩ một lúc, không muốn vạch trần Phó Văn trước mặt mọi người đành bảo người đưa Phó Văn xuống núi.
Trì Vũ rất tự giác: “Cái kia, đại sư Chu Nguyên à, không có chuyện gì nữa, cháu đi trước nhé.”
“Đợi đã...”
Trì Vũ không dám chậm trễ, đưa mắt ra hiệu cho Vân Y, anh ta lập tức dẫn bọn họ rời đi.
“Trên núi còn vài tên tà tu, đành giao cho đại sư xử lý vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây