Khi Dịch Tuyên nghe thấy lời này, mới đầu anh ta sững sờ một chút, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại rồi nhìn về phía Trì Vũ: “Là cô giở trò sau lưng tôi!”
Trì Vũ khẽ cười một tiếng: “Tự dưng anh trói tôi đến nơi này thì là quang minh chính đại? Tôi cũng chỉ tự vệ mà thôi.”
“Cô!”
Ông già giơ tay lên ra hiệu Dịch Tuyên không cần nói nữa, hắn nhìn ra ngoài lối đi, lớn tiếng nói: “Đã tới, sao không hiện thân gặp mặt?”
Trong lối đi, ba người Trì Nhạc liếc mắt nhìn nhau, cũng không trực tiếp đi ra.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây