Trì Vũ kéo cậu ta về, bước lên sờ vách tường, cạo chút bụi tường đặt sát mũi ngửi thử: “Có lẽ lúc xây vách tường này đã thêm một chút đồ, linh hồn không thể đi xuyên qua được.”
Nguyên Gia cau mày nói: “Vậy bây giờ phải làm thế nào?”
“Đừng vội.” Trì Vũ vỗ về cậu ấy, nói: “Không biết những người bên ngoài là hạng người gì, dù cậu có ra ngoài chỉ sợ cũng bị lộ, chờ tới tối lại nói tiếp.”
Nguyên Gia nhìn vẻ mặt bình tĩnh của cô thì biết trong lòng cô đã có dự định trước.
“Nơi này là ranh giới tây nam.” Nguyên Gia nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây