Sau khi tiễn bác sĩ đi, Dịch Tuyên nhìn những người nhà họ Trì trước mặt, áy náy nói: “Là lỗi của tôi, tôi đã không bảo vệ tốt cho Tiểu Vũ.”
Trì Nhạc cau mày, sao mới đi dạo một lúc mà đã gọi Tiểu Vũ thân mật như vậy rồi?
Trì Niệm hiểu rõ đầu đuôi câu chuyện, thản nhiên nói: “Không liên quan đến anh Dịch, ngược lại anh đã cứu em gái tôi, tôi rất cảm kích.”
Hai người khách sáo qua lại một lúc, Trì Niệm lấy lý do Trì Vũ cần nghỉ ngơi để ngầm đuổi Dịch Tuyên đi.
Dịch Tuyên đoán rằng có lẽ họ lo lắng cho em gái nên mới không có sắc mặt tốt với anh ta nên nghe theo lời Trì Niệm mà rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây