Trì Vũ suy nghĩ: “Có một điều tôi thật sự không nghĩ ra.”
Đại sư Chu Nguyên nhìn cô: “Điều gì?”
Trì Vũ nhìn về phía đại sư Chu Nguyên, hỏi: “Không biết đại sư có từng gặp người bị trúng loại tử mẫu cổ này chưa?”
“Trước đây ông có đi gặp người đang giải độc…” Đại sư Chu Nguyên nói đến đây dừng lại một lát, giống như nghĩ đến hồi ức đáng sợ gì đó, vẻ mặt rất là kỳ quái: “Dược liệu kia của cháu quá mạnh, mùi cũng quá gắt nên ông chỉ vội vàng nhìn sang rồi ra ngoài, sau đó tới nơi này.”
Nói đến đây ông ấy có chút ngượng ngùng, xấu hổ nói: “Không có nhìn kỹ, có vấn đề gì sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây