“Sao rồi? Sao rồi?” Mẹ Phó vội hỏi: “Con có thấy không thoải mái ở đâu không?”
Phó Cảnh Duệ cầm cái bát trên tay, mùi thuốc nồng nặc trong miệng cậu ta thật khó tả, hương vị của nó khiến cậu ta cảm thấy khắp cơ thể như có vấn đề.
“Oẹ!”
Phó Cảnh Diệp đã cầm sẵn thùng rác từ lâu, anh ấy nhanh tay lẹ mắt ấn đầu cậu ta vào thùng rác, sau đó nhát thùng rác vào lòng Phó Cảnh Duệ. Người nhà họ Phó đồng loạt lui về sau vài bước.
“Oẹ!” Phó Cảnh Duệ ôm thùng rác, liên tục nôn mửa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây