Lý Dung Dung giải thích: “Sau khi chết hồn phách của tôi luôn ở trong hoa hồng, ngủ say thật lâu, tới năm ngoái mới tỉnh lại. Lúc đó bố của tôi đã bình thường lại rồi.”
“Cũng đã một năm, bình thường lại không có minh tinh nào qua lại trước mặt bố chị nên cảm xúc của bố chị chắc chắn đã tốt hơn lúc đầu.” Trì Hân nói.
Đôi khi thời gian chính là một liều thuốc tốt.
Trì Vũ gật đầu, lần trước khi bố Lý Dung Dung làm khó Lăng Thanh, Lý Dung Dung cũng không có mặt ở đó.
“Không được!” Lý Dung Dung nói: “Tôi phải hỏi bố. Mọi người có thể đưa bố tôi tới đây được không? Bây giờ tôi không thể ra khỏi biệt thự được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây