Bạch Vô Thường đứng bên mép giường của Trì Nhạc, thấy cậu ta tỉnh lại thì âm khí nặng nề trên mặt nở một nụ cười rạng rỡ, thiếu chút nữa đã tiễn Trì Nhạc đi luôn.
“Bạch…… Bạch Vô Thường!” Trì Nhạc hô to một tiếng, nhanh chóng ngồi dậy.
“Là ta là ta! Đừng kêu!” Bạch Vô Thường lùi ra sau hai bước, móc móc lỗ tai: “Cậu muốn hù chết quỷ à!”
Trì Nhạc: …
Ngài muốn hù chết người à!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây