Trì Vũ lại lần nữa thấy được hoa khổng tước quen thuộc trong nhà, cũng may mái tóc kia vẫn là màu đen, nhưng cũng làm Trì Vũ chấn động không nhỏ như trước.
Trì Nhạc đứng phía sau cô: “Trước kia anh cảm thấy bộ đồng phục này của chúng ta rất bình thường, nhưng hiện giờ thì thấy đồng phục khá đẹp đó.”
Không có so sánh sẽ không có đau thương!
Trì Yến lười phản ứng lại em trai em gái đang cười nhạo mình, nói: “Hôm nay anh phải đi chụp poster, hai đứa ở trường học ngoan một chút.”
“Biết rồi ạ.” Trì Nhạc kéo lê giọng trả lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây