Chứng kiến cảnh tượng vừa rồi, Diệp Cẩn Ngôn vừa ghen tị với Triệu Cảnh Minh, vừa đau lòng thay cho Hứa Chiêu.
Cô nhóc này vẫn thản nhiên xé thịt gà, chẳng mảy may biểu lộ chút cảm xúc nào. Lúc nhỏ, liệu cô ấy có nhớ cha mẹ ruột của mình không?
Ánh mắt Diệp Cẩn Ngôn quá đỗi rõ ràng, cho dù kém nhạy cảm đến đâu, Hứa Chiêu cũng nhận ra tâm tư của anh.
Cảm nhận được sự quan tâm từ Diệp Cẩn Ngôn, Hứa Chiêu dừng động tác, mỉm cười giải thích: “Tuy giờ trông sư phụ hám tiền, nhưng từ nhỏ, ông ấy đã nuôi nấng tôi như con ruột, thậm chí còn đánh nhau với phụ huynh khác vì tôi.”
Nói đến đây, gương mặt Hứa Chiêu rạng rỡ hẳn lên, như đang hồi tưởng lại kỷ niệm xưa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây