Lúc này, quỷ mặc vest đang bị Hứa Chiêu túm cổ, vì muốn ôm chân cô, nó đã phải vươn cái cổ dài khoảng một mét, mới có thể cúi người ôm lấy chân cô.
Cảnh tượng này hơi buồn cười, đến cả Triệu Lương Vũ cũng phải phì cười.
Nhưng Lưu Sơn thì không cười nổi. Nghe con quỷ kia đổ hết lỗi lầm lên đầu mình, cuối cùng ông ta cũng không nhịn được nữa, phản bác: “Tuy trước đây chúng tôi có sai...”
Dưới ánh mắt hình viên đạn của đám quỷ, Lưu Sơn không dám nói mình không sai, chỉ có thể bổ sung thêm phần mà con quỷ kia chưa nói: “Nhưng cậu dựa vào âm khí của Quỷ Vương để uy hiếp, khống chế chúng tôi, chẳng lẽ cậu không có tư tâm?”
“Cậu còn liên lạc với Tiểu Triệu, bảo chúng tôi lấy người giấy xịn nhất trong thôn cho cậu nhập vào, chẳng phải là muốn cho nhiều người nhìn thấy cậu cao cao tại thượng sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây