Tuy ngoài miệng từ chối, nhưng Hứa Chiêu lại nhìn Đào Ánh Tuyết với ánh mắt sáng rực.
Đào Ánh Tuyết liếc mắt một cái là biết ngay cô đang mong đợi điều gì.
Hứa Chiêu đã dũng cảm cứu bà ấy giữa đám quỷ, Đào Ánh Tuyết biết cô là một thiên sư lợi hại, nên không cảm thấy cô thất lễ, ngược lại còn thấy cô gái trẻ này vừa mạnh mẽ, vừa ngây thơ, thẳng thắn.
Thiện cảm của Đào Ánh Tuyết dành cho Hứa Chiêu ngày càng tăng.
Bà ấy nhớ đến bức tranh cổ vừa mua với giá năm triệu, liền hào phóng nói: “Để cảm ơn Hứa đại sư, tôi tặng cô bức tranh cổ vừa rồi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây