Gặp chuyện bất bình, Hứa Chiêu đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Tuy rằng Diệp Cẩn Ngôn không thể nhìn thấy quỷ khí như cô, nhưng lúc đám người kia xuất hiện, Kim Liên Tử trên người anh đã lóe sáng.
Người bình thường không nhìn thấy ánh sáng vàng, cho nên đám người kia cũng không phát hiện ra.
Nhưng Diệp Cẩn Ngôn lại cảm thấy bọn họ có gì đó kỳ lạ.
Hứa Chiêu định đi xem sao, nhưng nghĩ đến Diệp Cẩn Ngôn, cô có chút do dự: “Hay là anh về Kinh Thị trước?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây