Trong tình huống này mà Hứa Quan Nguyệt vẫn có thể nói Hứa Chiêu thiện lương, mềm lòng, không biết filter của ông ấy dày đến mức nào.
Con rùa đen thầm mắng trong lòng, nhưng nhìn thấy vết máu bên khóe miệng Hứa Quan Nguyệt, nó vẫn rất lo lắng.
Lần này, Hứa Quan Nguyệt không diễn trò. Ông ấy thật sự ho ra máu.
Con rùa đen đề nghị: “Hay là... ông nói chuyện phong ấn cho Hứa Chiêu biết đi, để con bé giúp ông.”
Hứa Quan Nguyệt lắc đầu: “Không được! Đồ đệ tôi còn nhỏ như vậy, sao có thể bị phong ấn trói buộc? Tôi còn sống ngày nào thì sẽ canh giữ phong ấn ngày ấy!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây