“Không bằng chúng ta đi tìm một căn nhà đang nháo quỷ, đuổi quỷ ở bên trong đó đi rồi ở tạm một đoạn thời gian?” Đạo sĩ mặt tròn nóng lòng mà đưa ra đề nghị.
Đạo sĩ mặt chữ điền xụ mặt: “Nói lời mê sảng gì vậy? Chúng ta sao có thể làm chuyện như vậy?”
Ngay sau đó người này đè thấp giọng nói, nói cho sư đệ của mình biết chân tướng, “Cho dù phòng ở nháo quỷ cũng là tài sản thuộc quyền sở hữu của người khác, nó cũng có chủ nhân. Nếu chúng ta đuổi con quỷ kia đi sau đó tiến vào ở, nếu bị chủ nhà phát hiện, chủ nhà sẽ tố cáo chúng ta về tội tự ý vào nhà dân, đến lúc đó sẽ bị cảnh sát mang đi, chúng ta còn biết xấu hổ hay không?”
Nghe được lời sư huynh nói, đạo sĩ mặt tròn ủ rũ cụp đuôi: “Vẫn là sư huynh hiểu biết nhiều, là đệ quá lỗ mãng, suy nghĩ quá đơn giản.”
Đạo sĩ mặt chữ điền tức giận mà không làm gì được: “Trước kia tôi đã kêu cậu phải đọc thật nhiều sách, cậu nhìn xem, do cậu không chịu đọc sách nên chuyện đơn giản như vậy cũng không biết.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây