Thi đấu vốn là phải dựa vào tài năng của bản thân, chỉ cần đạt được thắng lợi cuối cùng là được, còn cá nhân hay đoàn đội cũng không quan trọng.
Thế là sáu người tách nhau ra ngay trước cửa khách sạn, đám người Tuệ Tâm đi về phía tây, còn đám người Tô Vân Thiều đi về phía đông. Tốc độ của họ không nhanh, như thể vẫn chưa tìm được manh mối để giải quyết vụ việc lần này.
Khúc Vu Hoa vừa đi vừa nói: “Vân Thiều, chúng ta trao đổi tin tức với nhau trước đi?”
Tô Vân Thiều không biết gì nhiều, vì vậy cô nói ra những gì Cao Nhiên đã báo cho mình: “Tôi nghi đó là Huyễn trận.”
Chỉ khi rơi vào huyễn cảnh thì mới có thể khiến con người tin tưởng tuyệt đối vào những gì mình đã nghe đã thấy, dù không thực sự hấp thu bất kỳ thức ăn và dinh dưỡng nào cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây