Những suy nghĩ lung tung như lạc đường trong núi, rơi xuống vách núi, bắt cóc phụ nữ,… cứ lặp đi lặp lại trong suy nghĩ của họ, càng nghĩ họ càng thấy sợ hãi.
Ba Tô vội nói: “Húc Dương, con chạy nhanh lên, chúng ta trở về khu nghỉ dưỡng trước, nhờ nhân viên đi tìm! Bọn họ quen thuộc địa hình nơi này, có họ đi cùng thì hiệu quả tìm kiếm sẽ cao hơn.”
Tô Húc Dương: “Vâng!”
Khi Tô Húc Dương vừa mới đồng ý, còn chưa kịp nhích người, mẹ Tô ở bên kia đã kinh ngạc kêu lên: “Vân Vân!”
“Con ở đây.” Tô Vân Thiều xách giỏ tre, đi từ đường nhỏ trên núi xuống, trong tay cô còn cầm một cành cây xanh nhỏ.
“Con chạy đi đâu vậy? Con làm mẹ sợ đấy.” Mẹ Tô sợ hãi vỗ vỗ ngực, trái tim kinh sợ lúc này vẫn còn chưa bình tĩnh lại được.
Tô Vân Thiều đưa ra nửa giỏ anh đào lớn, chín đỏ mọng, chỉ tay về hướng cô đã đi, “Con đi lên trên đó, anh đào trên đó ngon hơn.”
Bọn họ đứng gần quan sát và chọn một, hai quả anh đào để nếm thử, đúng là ngon hơn so với những quả anh đào họ đã hái.
Nhưng số anh đào hái được trước đó đã đủ cho cả nhà ăn, nên họ không tiếp tục hái quả nữa mà quay trở lại khu nghỉ dưỡng.
Tô Y Y nhìn cành cây trong tay Tô Vân Thiều, dài hơn cây trâm cài tóc một chút, nhưng lại ngắn hơn cây gậy chống rất nhiều, vì vậy cô ấy không biết nó được dùng làm gì.
“Chị, chị lấy cái này làm gì vậy?”
Nghe vậy, Tô Húc Dương quay đầu lại nhìn, cười nói, “Cành cây này nhìn mãi cũng chỉ có hai chiếc lá lớn cỡ móng tay? Trông vừa kì lạ vừa đáng yêu.”
Hai chiếc lá nhỏ phất phơ qua lại như đang mắng: Đồ ngốc!
Tô Vân Thiều giả vờ không thấy gì, “Ai mà biết được? Mọi vật tồn tại trên thế giới này đều có lý do của nó, em lấy về trồng thử xem có trồng ra thứ gì không ấy mà.”
Lá nhỏ: ???
Nói một câu “Là đào” rất khó ư? Khó đến thế à!
Mẹ Tô nghiêng đầu xem xét hồi lâu, cũng không nhận ra được cành cây nhỏ này thuộc giống cây gì.
“Lá cây quá nhỏ, nhìn không ra là giống cây gì, nếu Vân Vân thích thì trồng thôi, sân nhà mình đủ rộng, trồng thêm nhiều loại nữa cũng được.”
Lời này nghe thế nào cũng thấy giống như một lá cờ xung phong mở đường vậy, khiến lông mày của Tô Vân Thiều giật giật mấy cái.
Một đào yêu nho nhỏ đã khiến cô chịu đủ rồi, nhất định đừng có thêm thứ gì tới nữa!
Sau khi đi ra ngoài ruộng và đứng dưới tán cây, trên người nhà họ Tô đã dính không ít bùn đất, vì vậy ai về phòng nấy để rửa mặt, ngâm suối nước nóng và nghỉ ngơi một chút, lúc xong việc đã gần đến thời gian ăn tối.
Bởi vậy, trong khoảng thời gian này cũng không có việc gì để làm.
Chính vì vậy lại thuận tiện cho Tô Vân Thiều đi tìm cái chậu, đào một ít bùn đất, đem cành cây nhỏ này trồng vào trong chậu.
Trong quá trình bận rộn, đào yêu nhỏ luôn đi sau cô, lúc thì chê cái chậu cây nhỏ quá, khi thì lại chê bùn đất không tốt, không giúp ích được chút gì nhưng lại đưa ra rất nhiều ý kiến.
Tô Vân Thiều mặc kệ cậu ta nói gì thì nói, dù sao thì điều kiện ở khu nghỉ dưỡng này cũng có hạn, không thể đòi hỏi gì được hơn nữa.
Sau khi trồng xong cành cây nhỏ, cô đi vào phòng tắm định tắm rửa, nhưng lúc quấn khăn tắm đi ra, đã nhìn thấy một tên nhóc đang ngâm mình trong dòng suối nước nóng mà cô định ngâm.
Ba Tô đã đặt cho mỗi người một căn phòng riêng, bên trong mỗi phòng có một suối nước nóng riêng biệt, để mọi người muốn ngâm suối nước nóng lúc nào thì ngâm, vừa tiện lợi lại sạch sẽ.
Điều này tiện cho cô, cũng tiện cho tên đào yêu nhỏ kia.
Đào yêu nhỏ đã cởi sạch quần áo, chỉ chừa lại một cái đầu nhỏ nổi trên mặt nước, nhìn thấy Tô Vân Thiều đi ra, còn nhiệt tình mà vẫy vẫy tay: “Mau tới đây, ở đây rất thoải mái!”
Tô Vân Thiều: “Cậu tắm trước đi, tôi tắm sau.”
Thoạt nhìn hành động và vẻ bề ngoài của đào yêu nhỏ rất đáng yêu, đó cũng là vì cậu ta bị sét đánh đến trọng thương nên người mới bị thu nhỏ như vậy, còn bên trong vẫn là một thằng nhóc 18 tuổi, bởi vậy cô không thể nào qua đó và tắm chung với cậu ta được.
Tô Vân Thiều chỉ mang theo một bộ quần áo để thay, lát nữa cô còn định ngâm suối nước nóng, mà cũng lười mặc ra cởi lại, nên cô chỉ khoác thêm một chiếc áo tắm dài và đi tìm khối gỗ đào bị sét đánh được giấu dưới đáy giỏ anh đào.
Gỗ đào vốn là để trừ tà, lại còn là gỗ đào bị sét đánh, và được chọn lọc từ phần cứng nhất của cây đào, hiệu quả trừ tà đuổi ma còn tốt hơn.
Đáng tiếc số lượng quá ít, chỉ có một chút gỗ lớn bằng lòng bàn tay của cô.
Bình thường, một tia sét sẽ không thể đánh cho một gốc đào to lớn mấy chục năm tuổi tới cháy đen, khô héo đến chín phần như thế, sét mạnh như vậy… Sợ là lôi kiếp rồi?