Viên Chân: “Không làm người bị thương, không hại người là được.”
Cố Trạch càng nhìn càng cảm thấy thứ kia giống như ông ta nghĩ, nhưng thân phận hiện tại của ông ta là tổng giám đốc của tập đoàn Cố thị bởi vì tò mò nên đã đầu tư cho Huyền môn, không tiện tiết lộ thông tin mà các vị chưởng môn cũng không biết, đành phải nhịn xuống.”
Tại hiện trường, Tô Vân Thiều còn đang chọc cổ trùng màu trắng đang giả chết kia, cô cảm thấy rất phiền muộn vì không thể trao đổi với nó, “Không ai biết nó, lại không thể trao đổi được, viên đá nhỏ, em ăn nó đi.”
Cổ Âm Dương há to miệng, lập tức muốn ăn.
Cổ trùng màu trắng sắp chết bỗng giật mình ngồi dậy, nhanh chóng bò đến cành cây nhỏ trong tay Tô Vân Thiều, run rẩy dựng thẳng lên hai xúc tu nhỏ mà trước đó không biết giấu ở nơi nào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây