Bà lão cười ha ha, với tay bốc một nắm đậu phộng trong chiếc rổ tre đặt trên bàn nhét vào tay Tô Vân Thiều: “Cháu ăn đi, đây là đậu phộng nhà bà tự trồng đấy. Nếm thử xem thế nào, thơm lắm đấy.”
“Bà già này, sao có thể vì thích cô bé ấy mà đối xử bên trọng bên khinh như vậy?” Nói rồi ông nội Dương cũng bốc một nắm đưa cho Tiêu Thành, sau đó cười nói: “Chàng trai trẻ, cháu tên gì vậy? Ông thấy cháu còn trẻ thế này, chắc hẳn là nhỏ tuổi hơn cô bé kia nhỉ.”
Tiêu Thành người có mái tóc bờm sư tử màu đỏ lễ phép nói: “Ông ơi, cháu tên là Tiêu Thành. Năm nay cháu mười ba tuổi.”
Ông nội Dương cảm thán nói: “Ồ, vậy cũng còn nhỏ quá.”
Bà nội Dương vỗ vỗ tay ông nội Dương: “Cũng không còn nhỏ đâu ông. Ông quên mất rồi sao, lúc ông mười ba tuổi đã đi xem mắt tôi rồi đấy!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây