Bách Tinh Thần cũng biết tin tức này: Trước đây có người từng hoài nghi đây là một chủng loại đặc thù của hoa thủy tiên, có thể nở hoa suốt bốn mùa. Những người đó còn lấy mẫu nghiên cứu để nhân giống hoa, khiến bốn mùa trong nước đều rực rỡ như xuân.”
Tô Vân Thiều: “……” Chỉ e rằng những bụi hoa thủy tiên ở khắp nơi trên cả nước đều có quỷ hồn?
Sau khi uống một ngụm đồ uống, cô đã tóm tắt kể lại việc đã xảy ra tối qua.
Tần Giản: “Hoá ra là có quỷ hồn bám vào mới có thể nở hoa trái mùa.”
Lôi Sơ Mạn: “Trước kia Vân Thiều đã từng nói về điều này, âm khí nhiều sẽ lạnh, cho nên bị quỷ hồn bám vào người cũng giống như bị bỏ vào tủ lạnh vậy.”
Triệu Tình Họa suy một ra ba: “Nói cách khác, nếu gặp phải những chuyện khác với bình thường, thì rất có thể là có quỷ hồn đang tác quái?”
Tô Vân Thiều suy tư một lát, không ủng hộ hoàn toàn: “Không nhất định là vậy, chúng ta phải căn cứ vào sự vật cụ thể để phân tích.”
Nhìn thấy Tô Vân Thiều vừa nghiêm túc vừa cẩn thận, bất cứ lúc nào cũng nói ra suy nghĩ về triết học, Bách Tinh Thần cảm thấy rất tò mò: “Lúc đầu được chia khoa, sao cậu không chọn theo khoa văn?”
Tô Vân Thiều thầm nghĩ trong lòng: Vấn đề này cậu phải hỏi nguyên chủ, rốt cuộc cô ấy lấy đâu ra dũng khí để thi vào khoa học tự nhiên với số điểm môn hóa học 30, vật lý 40 chứ?
Tần Giản trừng mắt: “Tinh Tinh, cậu muốn Huyền môn đại lão học khoa văn, cậu có còn lương tâm không vậy?”
“Sao lại không có lương tâm cơ chứ?” Biểu cảm của Bách Tinh Thần đặc biệt nghiêm túc: “Tớ cảm thấy môn học thích hợp nhất với cậu ấy chính là triết học Mác Lênin.”
Mọi người: !!!
Huyền môn đại lão học triết học Mác Lênin, cậu là ma quỷ à?!
****
Ăn xong cơm trưa, mấy người đi đến quầy bán đồ ăn vặt.
Kem ăn ngày hôm qua là Tần Giản trả tiền, vậy nên đồ uống hôm nay sẽ do Lôi Sơ Mạn mời mọi người. Triệu Tình Họa thấy vậy liền cuống quít giơ tay: “Lần sau sẽ đến lượt tớ!”
Tần Giản và Lôi Sơ Mạn khó khăn lắm mới ăn ý được một lần: “Không thiếu phần của cậu đâu!”
Tô Vân Thiều lùi lại phía sau vài bước, nhẹ giọng hỏi Bách Tinh Thần: “Trong trường học có chỗ nào tương đối yên tĩnh, nhưng phải có nước hơn nữa ở nơi đó sẽ không bị người khác quấy rầy?”
Bách Tinh Thần cũng không hỏi lại cô muốn làm cái gì. Chỉ móc trong túi ra một chìa khóa, sau đó lấy ra một cái trong đó: “Phòng học vật lý thứ hai bên tay trái trên lầu ba của tòa nhà thực nghiệm.”
Tô Vân Thiều có chút kinh ngạc: “Tại sao cậu lại có chìa khóa của phòng học vật lý vậy?”
Bách Tinh Thần: “Thỉnh thoảng tớ sẽ đại diện cho trường đi tham gia vài trận thi đấu, vậy nên thầy mới đưa chìa khóa dự phòng cho tớ.”
Tô Vân Thiều liền hiểu ra, đây chính là cửa sau giành cho học bá.
“Cảm ơn.” Cô cầm lấy chìa khóa rồi cùng Lôi Sơ Mạn mời mọi người đồ uống, đi một chuyến cùng mọi người quay lại phòng học, sau đó xách theo balo ra cửa.
Tần Giản tò mò: “Tinh Tinh, Vân Thiều đi đâu vây? Tớ còn thấy cậu ấy mang theo balo?”
Bách Tinh Thần chỉ đáp lại một câu “Cậu ấy có việc.” Nhìn thấy Tần Giản còn muốn hỏi thêm điều gì liền hỏi một câu: “Giờ đã sắp cuối kỳ, cậu đã ôn tập đến đâu rồi?” khiến cậu ta sợ tới mức xoay người chạy mất.
Mặt khác, Tô Vân Thiều cũng đã mở cửa phòng học vật lý ra.
Gần đây, chỉ vì chuyện bắt quỷ và giải quyết hậu quả đã chiếm mất không ít thời gian của cô. Vừa phải ứng phó với ba con quỷ học bá trong nhà, lúc chế tác còn phải gạt những người trong nhà, tránh để mọi người nhìn thấy sẽ mất đi cảm giác bất ngờ, mà thời gian tranh thủ chuẩn bị quà sinh nhật thật sự không còn nhiều nữa.
Trong lúc tuyệt vọng, cô chỉ có thể bỏ tài liệu và dụng cụ vào balo mang ra ngoài, nhân lúc lệ quỷ vẫn chưa lộ diện, làm được lúc nào thì hay lúc đó.
Vừa làm một lúc đã tốn hết nửa giờ nghỉ trưa và tiết học đầu tiên của buổi chiều.
Ban ngày đã làm được phân nữa. Tô Vân Thiều dự tính cuối tuần này là có thể làm xong. Sau đó lại dùng nguyên khí tích lũy một tuần, như vậy mới có thể bắt kịp thời gian tổ chức tiệc sinh nhật của ba Tô.
Nhưng thật bất lực, kế hoạch lại không theo kịp dự tính.
Buổi tối, Tô Húc Dương về nhà cùng ba Tô, thật hiếm khi cả nhà mới được dịp tề tựu đông đủ mà ăn một bữa cơm.
Sau khi ăn xong, ba Tô liền nói ra một tin tức vô cùng trọng đại: “Mấy ngày nay, ba đã cố gắng hoàn thành công việc sớm hơn dự tính, vậy nên ngày mai và ngày kia ba có thể nghỉ ngơi rồi. Nhân cơ hội này, cả nhà chúng ta ra ngoài đi du lịch một chuyến đi!”
Tô Húc Dương - người muốn cày game thâu đêm : “…”
Tô Vân Thiều còn muốn chuẩn bị quà sinh nhật : “…”
Tô Y Y muốn đi hẹn hò với vị hôn phu: “……”
Một nhà năm người cứ vậy mà nhìn nhau, bầu không khí cũng rơi vào trạng thái im lặng. Chỉ có mẹ Tô là kịp phản ứng lại, bà vỗ vỗ tay hưởng ứng: “Ba các con làm việc rất vất vả, chỉ có hai ngày này mới được nghỉ ngơi. Vậy cả nhà chúng ta muốn đi đâu chơi?”