Thiên Kim Thật Là Đại Lão Trong Huyền Môn

Chương 72:

Chương Trước Chương Tiếp

Bách Tinh Thần đi chậm hai bước, sóng vai đi cùng Tô Vân Thiều: “Vân Thiều.”

Cậu nhớ Tô Vân Thiều đã đề cập đến mắt thường và mắt Âm Dương, thậm chí lôi ra chủ đề về Thiên nhãn để mọi người chú ý và thảo luận, nhưng không đề cập tới đôi mắt của mình.

Tô Vân Thiều: “Hả?”

Giọng nói của Bách Tinh Thần vô cùng nhẹ nhàng: “Tớ thấy trong đôi mắt của cậu có một dấu nhỏ màu vàng.”

Tô Vân Thiều không nghĩ tới cô chỉ mở mắt ngắn ngủi như vậy mà cũng bị Bách Tinh Thần thấy được, “Muốn biết không?”

Bách Tinh Thần có chút ngoài ý muốn: “Tớ tưởng cậu cố ý chuyển đề tài là để không nhắc tới chuyện này.”

Tô Vân Thiều: “Cũng không phải là không thể nói, chỉ là có nhiều thứ nếu biết quá nhiều sẽ gặp nguy hiểm, mọi người đều là người bình thường, cho dù tớ có cho nhiều đồ vật hơn nữa, cũng không có nhiều tác dụng, không thể so sánh cùng người trong Huyền môn.”

Lời này nghe qua là đang nói biết quá nhiều thì không có lợi, nhưng Bách Tinh Thần nghe ra chút ý tứ như vầy -- nếu đôi mắt này bị lộ ra ngoài có thể sẽ dẫn tới sự dòm ngó của người trong Huyền môn.

Bách Tinh Thần biết sự lợi hại trong đó, giơ tay cam đoan: “Tớ thề sẽ không nói ra ngoài chuyện có liên quan đến đôi mắt của cậu.”

“Cũng không đến mức quan trọng như vậy.” Tô Vân Thiều mỉm cười.

“Tinh Tinh, Vân Thiều, hai người ăn cái gì?” Mấy người Tần Giản đi ở phía trước đã đến quầy bán đồ vặt, thấy hai người còn đang đi chậm rãi ở phía sau, cao giọng hô to.

“Đến đây!” Hai người bước nhanh đi tới.

Bên kia, Cao Nhiên tìm hai người có thể làm trang web cô gái địa ngục xuất hiện cái khung, kêu bọn họ dùng bụng đầy oán khí và sát ý điền tên của anh ta và Tiêu Thành vào.

Hai người kia băn khoản, cho rằng Cao Nhiên lừa hai người bọn họ, không dám viết nên đã bị Cao Nhiên và Tiêu Thành đánh cho một trận.

Lúc này đúng là bụng đầy oán khí mà viết tên hai người bọn họ vào khung, không mang theo một chút giả dối.

Sau khi giải quyết xong, Cao Nhiên gửi tin nhắn cho Tô Vân Thiều: [Bên chỗ của anh đã xong rồi, còn em thì sao?]

Tô Vân Thiều: [Được rồi.]

Cao Nhiên: [Anh đang chờ cô ta tự chui đầu vào lưới.]

Tô Vân Thiều: [Cô ta? Anh cảm thấy đây là nữ quỷ?]

Cao Nhiên: [Đều kêu cô gái địa ngục, còn không phải là nữ quỷ sao?]

Tô Vân Thiều: [Cũng chưa chắc, cách đây không lâu em vừa gặp được một quỷ nước là nam nhưng thích giả thành nữ.]

Cao Nhiên: “...” Thì ra là bị giày vò mà xuất hiện bóng ma tâm lý.

* ****

Sau khi tan học, Tô Vân Thiều từ chối lời mời liên hoan của mấy người Tần Giản, đến gặp Tô Y Y ở con đường rợp bóng cây, cùng nhau lên xe riêng đỗ ở cổng trường.

Trên đường đi, mẹ Tô đã nói qua một chút về quy trình của bữa tiệc sinh nhật, “Bình thường loại tiệc này chính là nơi tụ tập của những người có tên tuổi trong thương trường, tâm sự nói chuyện làm ăn, lần này chủ yếu là để Vân Vân chính thức lộ diện với người trong giới, thời gian chuẩn bị cũng không nhiều.”

Lễ phục sẽ được may dựa theo tỉ lệ cơ thể của con, hôm nay chúng ta đi qua đó thử xem có chỗ nào cần chỉnh sửa không.”

Mẹ Tô tay trái tay phải lần lượt nắm tay Tô Vân Thiều và Tô Y Y, đem tay hai đứa con gái đặt chung một chỗ, “Có thể trong tiệc sinh nhật mẹ không theo sát các con được, Y Y đã tham gia không ít bữa tiệc, đến lúc đó con phải chăm sóc chị gái một chút.”

Tô Y Y nhu thuận trả lời: “Vâng, con biết mà.”

Mẹ Tô lại nhìn về phía Tô Vân Thiều: “Vân Vân, đây là lần đầu tiên con tham gia loại tiệc này, có thể con sẽ không quen lắm, đừng sợ, tham gia thêm vài lần sẽ quen thôi.”

Tô Vân Thiều gật đầu: “Vâng.”

Vừa đến nơi, liền có nhân viên đi lên tiếp đãi ba mẹ con bọn họ.

Mẹ Tô và Tô Y Y đã tới thử lễ phục của mình từ sớm, hôm nay là cố ý đi cùng Tô Vân Thiều tới đây, bọn họ ngồi ở bên ngoài chờ cô mặc thử lễ phục xem có ổn không.

Tô Vân Thiều đi vào phòng thử đồ dưới sự chỉ dẫn của nhân viên cửa hàng, Tô Y Y chân trước vừa đi toilet, chân sau đã có người tới.

Là một người quen.

“Ơ, đây không phải là Tô phu nhân sao.” Người vừa tới ngoài miệng thì tỏ ra quen thuộc, nhưng trong mắt thì không tỏ ra như vậy, chỉ thiếu đem hai chữ bới móc mà viết ở trên mặt.

Mẹ Tô khách sáo chào hỏi: “Vương phu nhân, buổi tối tốt lành.”

Trong tay Vương phu nhân còn mang theo mấy cái túi, tiện tay đặt xuống, ngồi ở bên cạnh mẹ Tô, “Tuần sau là sinh nhật của Tô tổng, bây giờ bà mới đến thử lễ phục có phải hơi muộn rồi không?”

Bộ dạng bới móc này, vừa nhìn cũng biết không chỉ dùng một hai câu là có thể đuổi đi, cũng không biết phải lãng phí bao nhiêu tế bào não cùng nước miếng nữa.

Mặc dù mẹ Tô thấy phiền nhưng cũng đành phải chịu đựng bởi vì chồng của Vương phu nhân là Vương Tổng có chút qua lại trong việc làm ăn của ba Tô, bà không muốn cản trở công việc của chồng mình.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)