“Ông không cần phủ nhận nữa, vừa nãy đã có người nói cho tôi biết rồi, cho dù cô ấy không nói ra thì tôi cũng đoán ra từ lâu rồi. Ngay từ lúc ông ôm người phụ nữ đó gọi cô ta là Sương Nhi, tôi đã biết rồi, ông chính là chồng của Bạch Sương – Vân Văn Hiên!”
Từ nhỏ họ đã lớn lên cùng nhau, Vân Lệ Lệ đi theo sau mông Vân Gia Thụ mà lớn lên, lại thêm làm vợ chồng sống với nhau nhiều năm, nhưng Vân Lệ Lệ vẫn không thể hiểu nổi người đàn ông này.
Chính là bởi vì không hiểu rõ, bây giờ cô ta mới không biết hành vi của Vân Gia Thụ có ý nghĩa gì —— có phải là ông ta không muốn để cho người ta biết được thân phận thật sự của mình hay không.
“Tôi không hỏi ông có được ký ức của Vân Văn Hiên từ khi nào, tôi chỉ muốn biết, năm đó, vì sao ông lại không ngăn cản cha tôi đưa con gái của chúng ta đi?”
Vân Gia Thụ mím môi, ông ta không nói gì, dùng sự im lặng để biểu thị sự phủ nhận của mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây