Xuất phát từ tận đáy lòng, Vân Tiêu và Vân Đình đều cảm thấy chưa đủ, bởi vì hai anh em bọn họ còn chưa làm gì, giống như chưa hề trả thù cho cha mẹ vậy.
Nhưng lời nói của Tô Vân Thiều cũng không sai, nếu cứ tiếp tục trả thù, có thể sẽ lại liên luỵ đến những người vô tội khác.
Ngân Sương không muốn ân oán của thế hệ trước liên lụy đến con trẻ, bà vuốt ve hai đứa cháu trai nhỏ, nghiêm túc nói: “Bà nội của các con từ một đại yêu quái có thể hô mưa gọi gió, giờ biến thành người không thể làm được việc gì, đây chính là minh chứng chân thật nhất, để các cháu biết nếu để hận thù che mờ hai mắt sẽ gặp hậu quả gì.”
“Vân Tiêu, Vân Đình, trả thù không thể mang lại cho các cháu bất kỳ niềm hạnh phúc nào, nó chỉ tạo ra hết bi kịch này tới bi kịch khác mà thôi.” Nhiều năm qua, Ngân Sương đã nhìn thấy người thôn Vân hại rất nhiều cô gái vô tội, bà đã hối hận đến xanh cả ruột rồi.
“Các cháu nghe lời của Tô Vân Thiều, con bé thông minh hơn các cháu nhiều, sau này nếu có gì không hiểu, các cháu có thể đến hỏi con bé, hiểu chưa?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây