Diêm Vương không biết được suy nghĩ trong lòng của cô vợ nhỏ, chỉ hừ một tiếng: “Biết thế thì tốt!”
Quãng đường tiếp theo, Tô Vân Thiều vẫn luôn im lặng, cô nhắm mắt nghỉ ngơi, đến khi bước vào nhà bà lão thì cô mới mở mắt ra.
Quả nhiên, bà lão vẫn còn tỉnh, dường như vẫn luôn đợi cô quay lại.
Nhìn thấy Diêm Vương, ánh mắt của bà lão có vẻ hơi ngạc nhiên, có lẽ đang thắc mắc người đàn ông này từ đâu đến.
Diêm Vương cũng không để ý tới sự nghi ngờ và đánh giá của bà lão, tự ngồi xuống ghế, để Tô Vân Thiều ngồi trong lòng mình, dùng ống tay áo rộng choàng lên người của Tô Vân Thiều, lại vẽ ra một lá bùa lửa để sưởi ấm căn nhà.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây