Vân Hinh vẫy vẫy tay về phía hay đứa nhỏ nọ, “Đi, đem trứng rắn đi nướng.”
Lúc này rắn trắng nhỏ đang hấp hối, chỉ còn lại một hơi thở cuối cùng, mất đi đôi mắt nó không thể nhìn thấy bất cứ thứ gì, nhưng nó vẫn còn có thể nghe thấy tiếng động.
Nó nghe được Vân Hinh sai hai đứa nhỏ đi nướng trứng rắn, nghe được tiếng chúng đốt lửa, nghe thấy tiếng khóc và tiếng la hét của hai đứa trẻ trong trứng, ngửi thấy mùi trứng rắn được nấu chín và nghe thấy tiếng vỡ vụn của vỏ trứng bị đập vào đá, nó còn nghe thấy hai đứa nhỏ kia đang nói “Trứng rắn này ăn ngon thật.”
“A a a a a ——” đầu lưỡi của rắn trắng nhỏ đã bị cắt nên nó không thể nói thành lời, chỉ có thể kêu ra những tiếng ô ô không ai hiểu được, sau đó một cơn đau đớn dữ dội ấp đến, rồi nó tắt thở.
Giây tiếp theo, hồn phách của nó từ trong cơ thể bay ra, tên đạo sĩ thấy vậy, đang muốn ra tay nhưng đã chậm một bước.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây