“Được đấy.” Cao Nhiên bỏ tiền ra mua một bình, nếm thử thấy cũng không tệ, cho nên anh ấy mau thêm mấy bình rượu nữa.
“Rượu mơ xanh mới ngâm năm nay đã ngon như vậy rồi, chỗ các anh có còn rượu mơ xanh ủ lâu năm không?”
“Rượu mơ xanh ủ lâu năm đã bị người ở thôn Vân mua hết rồi.” Bà chủ quán nói.
Thôn Vân? Họ đã tìm kiếm nhiều ngày như vậy, cuối cùng cũng nghe được tin tốt rồi.
Trong lòng mọi người đều cảm thấy rất vui vẻ, nhưng họ không dám để lộ một chút biểu cảm nào ra ngoài, sợ bị người nào đó có dã tâm phát hiện ra được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây