Tô Vân Thiều nháy mắt với đám quỷ sai và Đào Yêu, ý bảo bọn họ đi ra ngoài trước đi, chờ bọn họ đi rồi thì cô xoay người lại, ôm lấy cổ Diêm Vương, ngẩng đầu lên hôn nhẹ một cái vào cằm của anh ta.
“Ngoan, chỉ là một vài vết thương nhẹ thôi mà, em hứa sau này sẽ bảo vệ bản thân cho thật tốt, anh đừng tức giận nữa, nhé?”
Nói chỉ là một vài vết thương nhẹ thì cũng đúng là vết thương nhẹ thật, cô chỉ bị mảnh vỡ của thủy tinh cứa trúng thôi.
Lúc đó trời đã vào thu cho nên còn có một lớp quần áo ở bên ngoài chặn lại. Chỉ có một vài nơi bị mảnh vỡ thủy tinh ghim vào trong người thì cũng đã được lấy ra rồi, sát trùng và bôi thuốc lên vài ngày là đỡ thôi.
Diêm Vương cũng đã nguôi giận được một tí, anh ta cúi đầu nhìn Tô Vân Thiều, dùng ánh mắt liếc môi cô một cái, ám chỉ điều gì đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây