Diêm Vương vừa nói xong thì ngạc nhiên khi thấy Tô Vân Thiều nhíu mày, cô cúi thấp mặt xuống, trong lòng anh lập tức mừng như điên: Kế hoạch trốn việc đi tán vợ cuối cùng cũng có thu hoạch như ý rồi.
Bàn tay của Diêm Vương đặt lên hông Tô Vân Thiều vô cùng tự nhiên, kéo cô gần về phía mình. Anh hơi ngẩng cằm lên, giục cô trong im lặng: Mau lên nào.
Nhưng eo Tô Vân Thiều giật lại, chống trả lực kéo của anh, khiến cho người cô không bị kéo vào trong ngực anh, cô buồn cười nhìn anh, không tiến thêm bước nữa.
Diêm Vương: “... Em cố ý đúng không?”
“Ha ha.” Tô Vân Thiều khẽ cười một tiếng, quay mặt lệch sang chỗ khác, đôi môi cô nhẹ nhàng chạm lên trán của Diêm Vương: “Cám ơn anh.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây