Đèn trong phòng không bật, khung cảnh tối đen như mực, anh ta lại không mở được túi, chỉ nghe thấy “đinh” một tiếng khi anh ta ném đá quý vào trong túi, hình như đá quý va phải một vật dụng nào đó bằng kim loại.
Trong túi của con gái có thể sẽ để son môi hoặc là mấy thứ kiểu như chìa khóa nhỉ?
Đổng Hướng Dương cũng chẳng để ý, lại lấy một ít đồ ở trong túi quần áo rải lên ghế salon, trên mặt thảm, tạo ra cảm giác đồ đạc bị cởi bỏ lung tung rồi rơi xuống đất. Anh ta phát hiện khoảng cách giữa các món đá quý cách nhau xa hơn bình thường, nên lại dùng tay làm loạn bọn nó lên.
Đêm khuya yên tĩnh, trong căn phòng yên ắng không chút ánh sáng, đột nhiên có một giọng nam vang lên: “Tôi nói này, sao anh phải tự làm cực mình như vậy chứ?”
Ngọc Bạch Y nằm trên ghế salon, xoay người đứng dậy, nhìn lướt qua Đổng Hướng Dương, thật tâm đặt câu hỏi: “Anh không làm quỷ tốt đi, sao lại giúp bọn họ làm chuyện xấu vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây