Mặc dù cô nói như thế, nhưng ngón tay vẫn dùng nguyên khí để vẽ ra một cái bùa rồi dán lên tay cô, đề phòng bé nhân sâm bị người ta nhìn thấy.
Bé nhân sâm không biết chuyện này, nó dang rộng tất cả những cái râu sâm to nhỏ của mình ra, dùng sức ôm lấy cánh tay Tô Vân Thiều, đồng thời ngậm chặt miệng lại, thật sự sợ rằng cô sẽ mặc kệ rồi vứt nó lại giữa đường.
Thái độ này của nó khiến Vân Đình hừ một tiếng, nó còn chưa từng thấy cái đồ lương thực dự trữ này nghe lời như vậy đâu.
Tại lối vào của sơn động, Ngọc Bạch Y và Địch đạo diễn đang đứng chờ sẵn ở đó, bọn họ đang dáo dác nhìn quanh, nôn nóng nghênh đón cô.
Địch đạo diễn nhón chân lên nhìn cũng chẳng thấy cái bóng của con rắn, không khỏi thắc mắc: “Đại sư, diễn viên trăn lớn của tôi đâu?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây