Câu hỏi này, Tô Vân Thiều không thể trả lời, nếu năm đó mẹ Chu thật sự mượn vận may của người khác, nếu chỉ mượn một chút, thì sau này bà ấy chịu phản phệ cũng coi như cái giá phải trả, nhưng nếu bà ấy mượn nhiều tới mức hại chết người khác, vậy thì có rất nhiều thứ không phải là chuyện mà họ có thể quyết định được.
Thiên Đạo luân hồi, nhân quả báo ứng, mỗi người đều nên trả giá vì lòng tham của mình.
“Đúng rồi.” Ba Tô hỏi Tô Vân Thiều, “Vân Vân, ba có nên giới thiệu con với Chu Hồng không?”
“Không được.” Mục đích của kẻ đứng sau lưng dì Hồng còn chưa bại lộ, Tô Vân Thiều vẫn phải hành động cẩn thận, “Con có thể cho quỷ sai ra mặt, bà ấy sẽ không nhận ra.”
Ba Tô ngẫm lại khi đi thu thập tin tức đã dùng qua gương mặt của Nguyễn Mai và Vân Khê rồi, ông cảm thấy nhiệm vụ này chắc hẳn là nên giao cho Cát Nguyệt.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây