Hai mẹ con bọn họ chưa đi được bao xa, liền nghe thấy bà Hoa đang bắt đầu tám chuyện bát quái với những người khác. Vừa mở miệng đã nói một câu: “Theo tôi thấy ấy hả, chắc chắn là Chu Hồng đã bị ông chồng giàu có kia đuổi ra khỏi nhà rồi! Đứa con trai của nó với tình nhân đã lớn bằng chừng này, thì đúng thật phải khen chồng của nó thật giỏi nhẫn nhịn mà!”
Trác Kinh Luân: “……” Rõ ràng là ba mình ngoại tình nên mới sinh ra đứa con riêng là mình, việc này chẳng có lấy một chút liên quan gì đến mẹ. Vì cái gì mà bà Hoa vừa nhìn thấy mình liền cho rằng mẹ mình là người ngoại tình, mà không phải là ba mình cơ chứ?
Anh rất muốn quay lại giải thích cho bà Hoa hiểu để lấy lại trong sạch cho mẹ mình, nhưng lại nhìn thấy bà ngẩng cao đầu mà đi, hoàn toàn không thèm để ý đến mấy người ở bên cạnh đang nói gì, nên anh cảm thấy những điều này đều không cần thiết nữa.
Mẹ chính là người từng mua hết hàng mới chỉ vì một câu nói của người ta: “Cái kia đã là hàng cũ rồi?” bỗng nhiên lại không quan tâm đến những lời đàm tiếu, cũng không quan tâm người khác nghĩ gì, sống được nhẹ nhàng tự tại cũng khá tốt.
Trác Kinh Luân không biết chuyện gì, chỉ cho rằng tất cả mọi chuyện đều đã tốt hơn, còn kẻ biết chuyện là Nguyễn Mai có lẽ cũng đoán được gì đó.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây