Lòng Tô Vân Thiều trầm xuống, “Cô có biết vị trí đại khái không?”
Cát Nguyệt lắc đầu: “Tôi đã là người chờ chết, đi đâu cũng được, cho nên không hỏi.”
Nếu không gặp được Tô Vân Thiều và mấy người kia, cô ấy cũng không biết sinh thần bát tự và thời gian tử vong của mình đặc biệt như vậy, không biết được mình bị người ta hại chết.
Suy xét đến điểm này, Cát Nguyệt đã hiểu ra phần nào những gì Tô Vân Thiều đang hỏi, “Cô nghi ngờ những người dân sống tại quê mẹ của tôi đã bị ai đó mua chuộc, hạ độc trong đồ ăn của tôi phải không?”
Nguyễn Mai bổ sung thêm: “Đó còn là loại độc dược khiến người ta ngày một yếu đi, hoàn toàn không thể phát hiện ra.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây