Thiên Kim Thật Là Đại Lão Trong Huyền Môn

Chương 40:

Chương Trước Chương Tiếp

Ngay lúc Hứa Đôn đang cảm thấy nghi hoặc, Tô Vân Thiều đã âm thầm thu hồi bùa tĩnh âm ( không tiếng động). Nếu không cho người nào đó nếm chút giáo huấn, e rằng sớm muộn cũng sẽ trở thành người không sợ trời cũng chẳng sợ đất.

Những việc còn lại đều giao cho đám người Tần Sóc và tổ chuyên xử lý những vụ án đặc biệt, Tô Vân Thiều còn cố ý nán lại chờ đợi Bách Tinh Thần đi qua để chào tạm biệt, rời đi trước.

Sau đó cô cũng không về thẳng nhà mà bắt taxi đi đến phố đồ cổ. Còn chưa kịp đi tới cửa tiệm Bác Cổ Kim, người đàn ông trung niêm mặc đạo bào hôm trước đã vội vàng chạy tới: “Đại sư, thật cảm ơn ngài đã cứu con dâu và cháu gái của tôi!”

Tô Vân Thiều lập tức nhớ ra: “Không sao là tốt rồi.”

Ông ta đưa ra một cái thẻ: “Tôi cũng không biết đại sư thu phí thế nào, trong thẻ này là toàn bộ số tiền mà tôi đã tích lũy, mong đại sư hãy nhận lấy.”

“Không cần.” Tô Vân Thiều tích được công đức, đã đủ rồi.

Người đàn ông vẫn kiên trì muốn trả ơn cứu mạng, suốt dọc đường đều bám lấy cô, cô mua giấy bùa, ông ta liền muốn trả tiền. Sau khi bị cô từ chối liền chủ động giúp cô xách túi, hơn nữa còn muốn mua một món đồ cổ trong tiệm tặng cho cô.

Tô Vân Thiều hết cách chỉ đành khuyên ông ta: “Có lẽ đối với ông mà nói, việc tôi cứu con dâu và cháu gái ông là ân tình to lớn, nhưng với tôi mà nói, đó chỉ là một câu chỉ điểm. Nếu ông không tin cũng vô dụng, xét cho cùng cứu được người hay không đều phụ thuộc vào hành động của ông. Hôm nay ông dùng tàn bộ số tiền tích lũy được để cảm ơn tôi, chi bằng đem số tiền này lo cho người nhà.”

“Con dâu mang thai mười tháng không vất vả sao? Nuôi một đứa trẻ không tốn kém sao? Con dâu ông vừa sinh xong, cơ thể vẫn còn suy nhược, cháu gái cũng vừa ra đời, lúc nào cũng khóc oa oa đòi tiền. Dùng số tiền này chăm sóc con dâu ở cữ cho tốt, sau này làm nhiều việc thiện, tích đức cho người nhà, có như vậy mới không uổng phí công sức tôi chỉ điểm.”

Sau khi Tô Vân Thiều đi rồi, người đàn ông vẫn đứng im tại chỗ, bàn tay nắm chặt tấm thẻ chưa tiêu mất nửa đồng. Ông ta đã sống hơn nửa đời người, trên phương diện đối nhân xử thế lại không bằng một cô bé vị thành niên. Quả nhiên là đại sư, tầm mắt khác hẳn người thường!

Buổi tối, khi người đàn ông trở về bèn đem tất cả mọi chuyện nói cho người nhà biết. Cả vợ, con trai lẫn con dâu đều cảm thấy kinh ngạc, bởi vì trong xã hội hiện nay vẫn còn những con người có hành động cao cả đến thế, giúp người không mong hồi báo, coi tiền tài chẳng khác nào bùn đất.

Ngẫm lại mới thấy lời của đại sư rất có lý, sau này bọn họ phải hành thiện tích đức nhiều hơn. Mà Tô Vân Thiều đang ở nhà họ Tô vẫn không hiểu sao bản thân lại nhận được công đức.

Tô Vân Thiều: ???

****

Sau khi chia tay người đàn ông trung niên, Tô Vân Thiều đã đi đến phố Nguyên Thạch để mua ngọc.

Ngoài một nửa số tiền bán bùa bình an đã được quyên góp làm từ thiện, vẫn còn dư 40 vạn, cô lấy ra mua những viên ngọc thô từ lớn đến bé, chất lượng từ tốt đến trung bình.

Cho đến khi trong tài khoản chỉ còn lại năm nghìn tệ, cô mới xách theo bùa, chu sa và ngọc thô về nhà.

Trong nhà chỉ có hai người là Tô Y Y và dì giúp việc, một người ở trong phòng mải mê làm bài tập không để ý đến chuyện gì khác, một người không cần cô giải thích vì sao lại xách hai chiếc túi đen to rất khả nghi.

Tô Vân Thiều trở về phòng, kiểm tra tình trạng bồi dưỡng nguyên khí của các đồ vật trang trí trong nguyên trận, rồi ngồi xuống vẽ bùa bình an.

Trên mặt bàn, một người giấy tí hon chăm chú gấp bùa bình an thành một hình tam giác nhỏ, trong khi một người giấy tí hon khác đang đánh chữ trên màn hình di động.

Tô Vân Thiều:【 Khi nào anh tới lấy bùa? 】

Tần Sóc rất nhanh đã trả lời:【 Buổi tối. 】

Tô Vân Thiều:【 Nhớ đeo bùa lên… 】

Tần Sóc:【 Đang đeo ở trên cổ. 】

Tần Sóc:【 Có chuyện gì mà em phải đặc biệt dặn dò tôi như vậy?】

Tô Vân Thiều:【 Đêm nay có bách quỷ dạ hành, mang bùa theo cho an toàn. 】

Tần Sóc: “Mẹ kiếp!”

Các thành viên thuộc đội điều tra đặc biệt ngồi cạnh anh ta:???

“Làm sao vậy?”

“À, không có việc gì.” Tần Sóc lắc đầu, lập tức thêm những đồng đội được mở mắt âm dương ngày hôm qua vào trong một nhóm chat.

Tần Sóc: 【 Đêm nay có bách quỷ dạ hành, mang theo bùa sẽ an toàn hơn. 】

Tần Sóc: 【 Tôi đi theo đội đặc biệt để bắt người, nên tạm thời không có thời gian, đến khi xong việc chắc cũng đã khuya, các cậu ai có rảnh thì đi lấy bùa, cả đội chia nhau đeo lên rồi hãy về nhà. 】

Nữ pháp y: 【??? Là bách quỷ dạ hành mà tôi đang nghĩ tới sao? 】

Nữ pháp y: 【 Gửi địa chỉ cho tôi. 】

Chương Trước Chương Tiếp

Combo Full lượt đọc giảm 31%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)