Một ngày nọ, bạn thân dẫn cô đi tới Nông Gia Nhạc chơi một chuyến, muốn nhân cơ hội này giúp Vân Khê giới thiệu một anh bạn trai có tiền, để cuộc sống sau này của cô bớt vất vả.
“Nhưng ác mộng cũng bắt đầu từ đây!” Hốc mắt Vân Khê chảy ra huyết lệ, huyết lệ lăn dài trên khuôn mặt tái nhợt, nhìn thấy cảnh đó cũng đủ khiến người ta cảm thấy ghê người.
Những người có mặt ở đây không ít thì nhiều đều có chút kinh nghiệm phá án, lại kết hợp với hiện trường cũng có thể đoán ra đã xảy ra chuyện gì, trong lòng thầm mắng súc sinh!
Vân Khê: “Lúc ban đầu bầu không khí còn rất tốt, tất cả mọi người ai nấy đều chơi rất vui vẻ. Cho tới tận buổi tối, trong lúc đang đi vệ sinh, tôi đi được nửa đường thì quay về lấy băng vệ sinh, liền nhìn thấy bọn họ bỏ từng viên thuốc nhỏ vào ly rượu. Tôi cũng không biết đó là cái gì, nhưng linh tính mách bảo đó không phải là thứ gì tốt lành. Lúc ấy tôi muốn mang bạn thân đi nhưng tôi không ngờ rằng cô ấy sớm đã bị bạn trai dụ dỗ uống hết, còn khuyên tôi cùng uống.”
Sắc mặt của Tần Sóc càng trầm xuống, vốn tưởng rằng đây là vụ án cưỡng hiếp giết người, không ngờ rcòn có liên quan đến ma túy!
“Sau đó thì……” Vân Khê nức nở nói: “Bọn họ quá đông, chúng tôi lại bị bọn họ bỏ thuốc, bạn thân của tôi lại rất xinh đẹp nên đã bị bọn chúng hãm hại…… Bởi vì tôi đến kì kinh nguyệt nên mới tránh được một kiếp, lúc đó tôi muốn chạy ra ngoài cầu cứu, không hiểu sao lại mất mạng.”
Nghe nạn nhân trực tiếp thuật lại quá trình bị giết, những người trong đội điều tra hình sự đều kinh hãi, nhưng trong lòng cũng càng thêm tức giận — đám người này còn không bằng cầm thú!
Nữ pháp y trẻ tuổi cố nén tức giận nghe hết toàn bộ quá trình, vì là người gần chiếc giường nhất nên đi đến kiểm tra cỗ thi thể đang đặt trên giường. Tô Vân Thiều tiêm một liều thuốc phòng bệnh: “Thi thể này bị chôn dưới đất quá lâu, lại thêm quỷ bám vào người, chịu ảnh hưởng của âm khí, vậy nên rất khó kiểm tra ra thời gian tử vong chân chính, nhưng để điều tra nguyên nhân tử vong hẳn không thành vấn đề.”
Nữ pháp y kiểm tra một lượt theo trình tự cố định, không thể không thừa nhận cách nói của Tô Vân Thiều rất đúng: “Bước đầu phán đoán, thời gian tử vong trên bốn tháng, có rất nhiều vết thương bên ngoài nhưng không nguy hiểm đến tính mạng, nguyên nhân tử vong là hít thở không thông.”
Cô ấy lại tiếp tục đi kiểm tra thi thể của Vân Khê: “Thời gian tử vong trên bốn tháng, không có vết thương bên ngoài, nguyên nhân tử vong là sau đầu bị vật cứng đập liên tục, xương sọ vỡ vụn, dẫn đến xuất huyết não.”
“Có thể đưa bọn họ ra công lý không?” Vân Khê nôn nóng hỏi: “Nơi xảy ra vụ việc chính là căn phòng này, nhưng lúc tôi có lại ý thức, nơi này đã sửa sang lại, có rất nhiều đồ vật đã không còn nhìn thấy nữa, còn cách nào khác nữa không?”
Nữ pháp y và các đồng nghiệp của khoa pháp y đã vào cuộc, kéo rèm, đeo kính và xịt chất lỏng khắp nơi trong phòng, nhiều nơi phát hiện phản ứng luminol nhưng sau khi kiểm tra lại chứng minh đó không phải là máu người.
Vân Khê nói cô ấy chết từ nửa năm trước, nhưng nửa năm qua đi cũng đủ để tiêu hủy rất nhiều chứng cứ. Nơi này không có dấu vết của máu người, cũng hết cách chứng minh nơi này đã xảy ra án mạng, sau khi sửa chữa lại càng khó tìm ra chứng cứ, càng không thể lấy được DNA của kẻ phạm tội từ trong thi thể của bạn thân cô. Không có chứng cứ, cảnh sát không thể phá án, toà án sẽ không chấp nhận, cũng không thể kết án.
Điều tuyệt vọng nhất trên thế giới này là gì? Với Vân Khê mà nói, đó chính là thật vất vả mới tìm được cách đem mấy tên súc sinh kia tống vào ngục, cuối cùng lại được thông báo không có cách nào, ôm hy vọng thật nhiều rồi lại thấy tuyệt vọng.
“A ——” Bỏi vì cảm xúc quá mãnh liệt, âm khí lẫn sát khí trên người Vân Khê không chịu nổi khống chế, lập tức có thể tác dộng đến nhóm cảnh sát.
Tô Vân Thiều búng tay, một tấm bùa băng bay qua, đóng băng lại Vân Khê cùng âm khí lẫn sát khí xung quanh cô ta.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm: Wow! Đây mới thực sự là hiệu ứng huyền ảo!
Trước kia Tần Sóc đã gặp qua quỷ một lần, cho nên lần này anh có thể chấp nhận sự thật rất nhanh, trực tiếp đi đến bên cạnh Tô Vân Thiều, nhỏ giọng hỏi: “Cô ta có nghe thấy không?”
Tô Vân Thiều lại ném một lá bùa qua đó, Vân Khê hoàn toàn hôn mê.
“Cô ta không nghe thấy đâu.”
Tần Sóc: “Kĩ thuật pháp y hiện tại có thể không xác định được thời gian chính xác của cái chết. Dù chúng ta cố gắng lấy lời khai, hung thủ vẫn có đầy đủ bằng chứng và thời gian chứng minh ngoại phạm. Chỉ có lời thú tội thì không thể kết tội.”
“Cái này rất dễ.” Tô Vân Thiều nhìn về phía nữ pháp y kia: “Có cách nào có thể khiến thời gian tử vong biến thành hơn nửa năm không?”