Hứa Nặc ý thức được thái độ khao khát có được một bé gái của ba người bọn họ rất có thể sẽ làm tổn thương trái tim bé bỏng của cháu ngoại, nên ông vội vàng bổ sung: “Thụy Thụy đừng lo lắng, nhà chúng ta không phải là nhà trọng nữ khinh nam, nam nữ đều như nhau cả.”
Trường Tôn Thụy: “…” Đột nhiên không muốn đầu thai nữa đâu.
Cậu nhóc đảo mắt, lặng lẽ nhìn Tô Vân Thiều, dùng ánh mắt ra hiệu: Tôi cảm thấy cứ như bây giờ cũng khá tốt.
Tô Vân Thiều hơi hơi mỉm cười, giả vờ không nhìn thấy.
Cô chỉ là một người ngoài, không muốn tham dự vào chuyện của nhà họ Hứa, bốn người nhà họ muốn làm thế nào thì làm, cô chỉ phụ trách giao lại Trường Tôn Thụy cho Diêm Vương thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây