“Có thể không?” Trường Tôn Thụy vừa vui vẻ vừa kinh ngạc, cậu nhóc không chút do dự nói, “Tôi muốn, rất muốn, rất muốn!”
Người nhà họ Hứa càng kinh ngạc và vui mừng hơn: “Tô đại sư, như vậy có được không?”
Bọn họ đều đã chuẩn bị tốt tâm lý, nén đau thương để đưa Trường Tôn Thụy đi đầu thai, bỗng nhiên biết được Trường Tôn Thụy còn có thể trở về nhà họ Hứa, tâm trạng chẳng khác nào đang ngồi tàu lượn siêu tốc, lập tức đạt tới đỉnh cao.
“Việc thành do người.” Tô Vân Thiều chưa nói cho họ biết cô sẽ vì thế mà phải thiếu nợ Diêm Vương cái gì, mà thử dò hỏi ba người nhà họ Hứa, “Nếu yêu cầu các người phải tiêu tán mất hơn phân nửa gia sản…”
Ba người nhà họ Hứa chưa nghe xong đã đồng thanh: “Chúng tôi nguyện ý!”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây