Người nhà họ Hứa lo lắng nếu cứ để Trường Tôn Thụy suy yếu ở lại nơi này thì sẽ bị tên thiên sư kia bắt đi.
Tô Vân Thiều khuyên: “Phản phệ do Cửu Long Tỏa Hồn Trận và thuật trấn yểm kia đem lại đã đủ cho ông ta chịu đau khổ rồi, sẽ không có khả năng tới đây đâu.”
“Nhỡ đâu vẫn có khả năng thì sao.” Hứa Lâm Lang đã sợ rồi, cô ấy nhìn con trai mà khóc đến mức tầm nhìn bị mờ đi, nhưng cũng không dám chớp mắt, cố nén lại sự đau thương trong lòng, “Tô đại sư, cô có thể siêu độ cho Thụy Thụy không?”
Trường Tôn Thụy giật mình, “Mẹ?”
Hứa Lâm Lang âu yếm vuốt cái đầu nhỏ của con trai mình vốn chẳng tồn tại, “Khi mẹ bị chẩn đoán nhiễm rubella, vẫn luôn ôm tâm lý may mắn, ích kỷ giữ lại con một lần, để con sinh ra phải mang theo căn bệnh tim bẩm sinh. Đến lúc con qua đời, mẹ lại ích kỷ mà giữ con lại một lần nữa, nên suýt chút nữa biến con thành công cụ trong tay người khác.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây