Cô ấy cũng đến bệnh viện tai mũi họng để kiểm tra, kết quả là bác sĩ nói cô ấy vẫn bình thường, hoàn toàn không có bệnh. Cô ấy lại đi tìm bác sĩ tâm lý, bác sĩ cảm thấy căn bệnh ảo giác của cô ấy có chút nghiêm trọng, đã kê thuốc cho cô ấy, nhưng vẫn vô dụng!
Buổi tối ngày hôm đó, Thiết Như Lan tận mắt nhìn thấy Tô Vân Thiều dùng bùa chú, sau khi trở về, liền lên mạng tìm hiểu. Từ những diễn đàn linh dị đã khiến cô ấy được mở mang thêm kiến thức mới, vậy nên cô ấy mới tìm đến Tô Vân Thiều để cầu cứu.
Không phải Cái Khiết chưa từng nghĩ đến việc bản thân có thể bị thứ gì dơ bẩn bám lấy, nhưng ngày ngày cô đều cầu trời khấn phật, nào là cây thánh giá, nước thánh, tỏi, cô cũng đều thử qua nhưng chẳng có chút tác dụng, bọn họ đều chỉ lừa gạt tiền của cô mà thôi.
Sau khi xem xong tin nhắn thuật lại của hai người, Tô Vân Thiều gọi video cho Lôi Sơ Mạn: “Tớ muốn nói chuyện video call với cô ấy.”
Lôi Sơ Mạn nghe lời làm theo: “Cậu nhìn thấy không?”
Hình ảnh có chút tối, cô liền nói Tần Giản và Thiết Như Lan bật sáng màn hình điện thoại di động.
“Tớ thấy rồi.” Chỉ cần liếc mắt một cái, Tô Vân Thiều đã có thể xác nhận Cái Khiết thật sự đã bị quỷ ám, đây không phải ảo giác, càng không phải tâm lý có vấn đề.
Có một nam quỷ mặc quần áo thể thao đang đứng ngay sau lưng Cái Khiết, khoảng cách giữa hai người thật sự rất gần.
Sắc mặt của Cái Khiết trắng bạch, có thể do mất ngủ kéo dài, tâm trạng lo âu lại thêm áp lực quá lớn dẫn tới huyết khí không đủ, thêm vào đó là bị âm khí xâm nhập.
“Có quỷ bám theo cô.” Tô Vân Thiều cũng không nhiều lời. “Tối ngày mai hoặc ngày kia, tôi sẽ đi nhìn phòng ngủ của hai người.”
Thiết Như Lan đột nhiên đến gần camera, cả khuôn mặt đã che mất nửa màn hình: “Cái Khiết sắp bị tra tấn đến mức suy nhược thần kinh rồi, thật sự cảm ơn cậu.”
Cô ấy lại gần với tốc độ quá nhanh, nam quỷ cũng chưa kịp tránh đi, điều này dẫn đến việc cô ấy đã đi xuyên qua nửa người của nam quỷ, vậy nên lúc nói chuyện qua camera đột nhiên cảm thấy hơi lạnh, bất giác mà sờ sờ cánh tay.
Tô Vân Thiều không dám nhìn thẳng, chỉ đành nhắc nhở: “Bên cạnh Cái Khiết có một nam quỷ, cô đừng tiếp xúc với cô ấy quá gần, chỉ một chút âm khí cũng khiến cô cảm thấy rét lạnh. Nếu nhiễm phải quá nhiều âm khí rất có thể sẽ sinh bệnh.”
Thiết Như Lan chạy ra xa, không khéo chính là lần này lại xuyên qua người của nam quỷ. Cô ấy ôm lấy cánh tay rùng mình một cái, nam quỷ cũng cau mày tỏ vẻ không vui.
Tô Vân Thiều: “……” Cô cũng không biết nên nói sao cho phải, cô ấy đúng là xui xẻo mà.
Quỷ không có thực thể, là người sau khi chết mới biến thành, cho nên vẫn giữ lại được kí ức khi còn sống. Mà chẳng một ai lại muốn được trải nghiệm cảm giác bị xuyên qua lồng ngực, ngay cả quỷ cũng thế.
Hắn tất nhiên cũng cảm thấy không vui. Bị người ta liên tục xuyên qua ngực hai lần giống như bị tên bắn hai lần vậy. Nếu đổi lại là một con quỷ hung dữ thì nhất định đêm nay Thiết Như Lan chắc chắn sẽ chịu khổ, cũng may tính cách của nam quỷ này cũng được xem là hiền lành.
Sắc mặt của Cái Khiết càng thêm trắng: “Đêm nay có thể giải quyết việc này không?”
“Tớ có việc.” Nói xong, Tô Vân Thiều lập tức tắt máy. Mà sắc mặt của Cái Khiết càng trở nên không ổn. Lôi Sơ Mạn giả vờ không nhìn thấy, cầm lấy điện thoại của mình: “Hiện giờ đã muộn rồi, mọi người về đi.”
Đã nói đến mức này, Thiết Như Lan và Cái Khiết chỉ có thể rời đi. Tối nay là do Tần Giản lôi kéo Lôi Sơ Mạn ra ngoài, cậu ta phải có trách nhiệm đưa người về nhà an toàn. Trên đường trở về, cậu ta nói: “Tớ cảm thấy Cái Khiết có gì đó rất kì lạ?”
Lôi Sơ Mạn kinh ngạc mà nhìn hắn, “Có phải cậu đã thức tính bản năng của dã thú?”
Tần Giản: “…… Cậu làm ơn nói tiếng người đi.”
Trên mặt Lôi Sơ Mạn đều là bộ dạng ghét bỏ: “Đã cầu xin người ta giúp đỡ vậy mà còn giấu diếm. Muốn Vân Thiều bỏ hết việc của mình, từ nhà chạy tới giúp cô ta giải quyết vấn đề trong đêm? Ôi trời, mặt mũi cũng thật lớn.”
Tần Giản khó tin hỏi lại: “Tại sao cậu lại biết cô ta còn giấu diếm chuyện gì?”
“Xem điện thoại đi!”
Tần Giản nhanh chóng lấy điện thoại ra, Bách Tinh Thần và Triệu Tình Họa đang phân tích ở trong nhóm.
Bách Tinh Thần: 【Tô Vân Thiều từng nói, quỷ có đường của quỷ, người có đường của người. Trừ phi con quỷ đó có nỗi oán hận mãnh liệt nếu không sẽ không bám lấy con người, càng không thể bám lấy người ta lâu như thế. 】
Triệu Tình Họa: 【 Cho nên Cái Khiết đã kết thù oán với nam quỷ kia? 】
Bách Tinh Thần: 【 Nếu có thù oán, Cái Khiết chắc chắn sẽ thảm hơn cả nam sinh ăn phải tóc của người chết. 】
Tần Giản: 【 Vậy nguyên nhân là gì? 】
Bốn người im lặng, không có lấy một tin nhắn, hiển nhiên là không rõ lý do.